Tháng mười thu vẫn còn đó, bầu trời vẫn thanh cao những dịu mát, trần gian vẫn khoác lên mình tấm áo vàng mơ mộng đẹp đến lung linh. Anh vẫn say vẫn ngẩn ngơ mỗi khi nhìn về phía bầu trời ấy. Anh vẫn mơ và anh vẫn ước những gì bình yên mãi chạy tới bên em. Anh vẫn đi dưới đời nghiệt ngã, anh vẫn không chùn bước với những khao khát của tuổi trẻ lớn lao. Những bước chân anh không mỏi vẫn tìm một bến bình yên bên khung trời tháng mười dần dần chào đón đông sang gần hơn với đất trời.
Thoảng hương của dòng sông Hội thoảng trong gió heo may, thoảng mùi nhài trắng tinh khôi vẫn nồng nàn ngây ngất. Vẫn đi sâu trong tâm hồn anh những dịu vợi không phai, anh vẫn nhớ như in cái mùi hương ấy. Nơi anh vẫn hay say đắm đứng lặng yên dưới một góc nhỏ... mái nhà cổ rêu phong, bên cây bàng của thu xơ xác lá đỏ dần dần cách xa cành khẳng khiu. Những bụi trần vẫn bám dày thêm từng ngày, những cũ kĩ vẫn còn đó và ghi dấu ấn thời gian. Nét cổ kính nét mộc mạc vẫn không mờ đi dấu vết in hằn theo năm tháng…và mãi là chốn bình yên khắc sâu trong niềm nhớ của kí ức anh.
Tuổi xuân ngày ấy trên sông xuân
Rẽ dòng sông Hội, lòng trào dâng
Thuyền đi như lướt trên sông nước
Lướt cả trời xuân, dáng em thân
Anh khua mái chèo đẩy thuyền đi
Sóng nước lăn tăn những vòng bi
Gió xuân thổi nhẹ, trời xanh quá
Lục bình trôi nổi, tím khắc ghi
Phố Hội về khuya, đèn nhiều quá
Đèn lồng trắng đỏ, rực trời đêm
Nhà cổ, tường rêu xanh lấp lóa
Dưới ánh trăng mờ, ngói nở hoa…
Một vành trăng khuyết chốn trời xa
Một ngôi sao nhỏ, như đôi ta
Đàn khuya dìu dặt, tình xa vắng
Tiếng hát ai bay giữa đêm trăng
Em tựa vai anh ngắm trăng thanh
Giữa trời phố Hội sáng long lanh
Sương lạnh về khuya, tình nồng ấm
Nhà ai đèn đỏ, thắm yêu thương…
Với đời người đôi lúc anh vẫn mỏi mệt trên những con đường của hiện tại, đôi lúc như thế ta lại dừng chân để hít những dư vị của đất trời. Và với thu anh như muốn hít hết tất cả những hương tự nhiên mà thu đang có vào cất giữ thật sâu trong tâm hồn. Anh cảm nhận những điều nhẹ nhàng ấy để tìm những phút như bình yên. Bởi đôi khi trong cuộc sống anh vẫn muộn phiền bên những ưu tư, anh vẫn hay u sầu ở một phút giây nào đó, và thoáng giây chán trường ấy anh lại dành cho mình một không gian yên tĩnh để cân bằng lại chính mình. Anh cố suy ngẫm thật nhiều điều, và ta đan xen tất cả để kiếm tìm chút dung hòa trong những đống bộn bề ngổn ngang…
Thu giúp Anh như cảm nhận lòng người bao dung hơn, giúp anh như lắng nghe tất cả những âm hưởng của cuộc sống muôn màu dịu nhẹ như một bản nhạc du dương. Thu làm anh như mê mẩn tất cả trong men say của đất trời. Tình cảm con người, tình yêu đôi lứa cứ thế lớn dần theo khoảng thời gian ta bước tới. Anh yêu và đã yêu say đắm nhưng anh cũng đã từng lỗi hẹn cùng ai. Nhưng đâu phải đời người chỉ cho phép anh chỉ yêu một người, và chỉ yêu một lần. Đâu phải duyên số kết thúc với anh khi tất cả đã là những vụn vỡ mỏng manh. Anh vẫn đến bên khung trời mộng mơ nào đó và không thôi những hy vọng về miền hạnh phúc của một bến yêu…
Có thể đôi lúc anh nhận lại chỉ là những điều gì ngộ nhận, có thể với anh tình yêu thực sự còn là một dấu chấm hỏi lớn trong anh. Và tình yêu có thể đến và cũng có thể rời xa anh như một cơn gió, như mùi hương nào lan tỏa trong không gian những nhẹ nhàng rồi cũng ùa vào trong những bầu trời rộng lớn. Nhưng cho dù đó có là bến đậu dậy sóng, có là những vụn vỡ như mối tình đầu tiên thì anh vẫn chẳng có một chút gì gọi là hối tiếc. Và trong cái khoảnh khắc thu vẫn bên anh nhẹ nhàng, anh sẽ tận hưởng những phút trôi qua thật bình yên. Để anh dành một chút hơi ấm sưởi lòng mình khi gió đông sang. Tháng mười, thu vẫn còn đó…bầu trời vẫn mãi những bình yên.....
Trời thu đã đến rồi đây
Hoàng hôn buông đỏ khúc sông dầy
Tiên đưa em đi từ dạo ấy
Mà lòng anh ngỡ mơi qua thôi!
Hoàng hôn buông đỏ khúc sông dầy
Tiên đưa em đi từ dạo ấy
Mà lòng anh ngỡ mơi qua thôi!
trời vào thu đất trời buồn đến lạ
dù mùa thu này nắng vẫn tỏa trên cao
nụ cười nào nhớ hoài như bếp lửa
ấm lòng này những ngày nữa đông sang
dù mùa thu này nắng vẫn tỏa trên cao
nụ cười nào nhớ hoài như bếp lửa
ấm lòng này những ngày nữa đông sang
Ngát ngát hương thơm là lạ vương
Ngất ngây say đắm men tình ái
Chợt nhớ bâng khuâng đoạn tình trường
Phố Hội gợi nỗi nhớ khôn cùng
Dấu yêu ngày nào còn vương phủ
Lòng vẫn nặng mang mối tình chung
Phố chợt trắng như là sương là nắng
Phố chợt mặn khi một làn gió thoảng
Khúc khích buồn khi phố chợt xa em