Thứ Ba, 8 tháng 7, 2014

BẤT LỰC




Nhạt sáng vầng trăng những đoạn trường

Canh dài nẫu ruột nhớ người thương

Đèn lay cũng bởi phòng hoang trống

Mực lỏng là do ghế gãy rường

Mấy thủa cơ hàn vui nghĩa ấm

Bao đời đói khổ đậm nồng hương

Thuyền qua thác lũ tay nào thả

Cố giữ nhưng mà chảo lại buông

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

gionuimayngan2012@yahoo.com