Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2013

NGƯỜI XƯA



Tình cờ lạc bước qua nhà anh
Thấy dáng thân quen bước chẳng đành
Đứng lại nhìn ngơ lòng chợt động
Tóc đà pha trắng dưới trời hanh
 

Nhớ lại năm nào thủa thiếu niên
Chung đường đến lớp chẳng ưu phiền
Anh thường giúp đỡ bài em học
Rồi ước ngày sau đứng bảng hiền

Giờ đây khắc khổ bởi vì đâu?
Sự học bao năm bảng xếp đầu
Phố huyện chân mòn rồi đến tỉnh
Bạn bầu ngưởng mộ lúc bên nhau

Nhớ lúc tiễn anh ở bến tàu
Lòng em ước nguyện biết bao nhiêu
Em rưng mắt lệ anh cười bảo
Ráng đợi anh về vẹn tình nhau

Rồi tháng lại năm đã lướt qua
Anh đi biền biệt mấy mùa hoa
Vườn cây héo hắt không người ngắm
Lưu bút đêm đêm đẫm lệ nhòa

Mười năm anh hỡi xót xa không
Ráng đợi nên em chẳng lấy chồng
Mỗi tối thường qua thăm bố mẹ
Thế rồi tay trắng vẫn hoài công

Đèn hoa rào đón bước chân anh
Sắc đẹp giàu sang chốn thị thành
Khỏa lấp những gì ạnh ước hẹn
Quê nhà thôi thế nát màu xanh

Tủi phận đời hoa những bước chồn
Tìm đường quên lãng chốn thiền môn
Câu kinh tiếng mõ hầu nương phật
Nhưng chẳng sao nguôi những sóng cồn
 

https://www.facebook.com/datinh.langtu.9822 

Bước đường hành khất ghé qua thôn
Chẳng hiểu duyên đâu lạc lối mòn
Ngang qua quặn thắt lòng đứt đoạn
Vóc dáng anh gầy vắng vợ con

Mái tạm đôi căn vườn trống dậu
Vai gầy da sạm áo sòng nâu
Vì đâu anh hỡi đời nên nỗi
Vật lộn bao phen sự nát nhàu

4 nhận xét:

  1. HN sang thăm anh, ngày hôm qua HN đã đọc nhiều bài lắm cố để tìm xem có phải" người bà con " hi hi ...vui tí anh nhé .
    Thơ anh hồn lắm ...HN chúc anh một mùa giáng sinh an lành và hạnh phúc .

    Trả lờiXóa
  2. Hihihi
    Cám ơn em nhiều!
    Nếu em về sống với anh thì sau này, chắc hẳn là bà.......
    :D

    Trả lờiXóa

gionuimayngan2012@yahoo.com