Hỏi đá xanh rêu bao nhiêu tuổi đời
Hỏi gió phiêu du qua bao đỉnh trời
Hỏi những đêm sâu đèn vàng héo hắt
Ái ân bây giờ là nước mắt
Cuối hồn một thoáng nhớ mong manh
Thuở ấy tôi như con chim lạc đàn
Xoải cánh cô đơn bay trong chiều vàng
Và ước mơ sao trời đừng bão tố
Để yêu thương càng nhiều gắn bó
Tháng ngày là men say nguồn thơ
Tình yêu đã vỗ cánh rồi
Là hoa rót mật cho đời
Chắt chiu kỷ niệm dĩ vãng
Em nhớ gì không em ơi !
Mầu áo thiên thanh thơ ngây ngày nào
Chìm khuất trong mưa, mưa bay dạt dào
Đọc lá thư xưa một trời luyến tiếc
Nhớ môi em và màu mắt biếc
Suối hẹn hò trăng xanh đầu non.
Tháng năm, mưa gió tả tơi
Tháng năm, mưa gió tả tơi
Bao nhiêu hoa lá rụng rơi mặc lòng
Đá là đá, sông là sông
Làm sao sầu oán khi không có hồn?
Làm sao sầu oán khi không có hồn?
Dù cho đá nát, sông cồn
Thế gian mãi vẫn sáo mòn lương duyên
Sông có bến, lại có thuyền
Thuyền đi, bến cạn, cái duyên liệu còn?
Đá kia, thân đứng giữa trời
Sông có bến, lại có thuyền
Thuyền đi, bến cạn, cái duyên liệu còn?
Đá kia, thân đứng giữa trời
Phong ba bão táp, không rơi lệ lòng
Thiên địa, sắc sắc không không
Sắc sắc, không không,
không là sắc! có chắc?
không là sắc! có chắc?
Có ngày đá cũng lệ rơi?
Hoa tàn xác lá sầu rơi sông tràn!
Sắc không không sắc trời ban
Thuyền về bến cũ, nồng nàn duyên xưa
Bởi lá vàng, rơi mãi, chẳng hết đâu
Chữ duyên tình, nhuộm thắm vạn sắc màu
Thì lưu luyến, mãi trăm năm vàng đá ...
----------------------
Huỳnh Thư sang thăm Anh. Chúc ngủ ngon
Không không sắc sắc - sắc sắc không
Làm sao ? dám chắc được không?
Thu tàn phai lá, sắc - không.... ai chờ?