Ngày ấy anh đi nắng ngập trời
Lòng em u uẩn lệ tuôn rơi
Cánh bướm khuất dần nơi xa thẳm
Đài hoa run rẫy giữa chơi vơi..
Biền biệt bao mùa thu trút lá
Thu này đến nữa mấy thu rồi?
Cây lá trong vườn còn mơn mởn
Mà sao tâm trí mỏi mòn trôi
Ra đi anh hứa ngày quay lại
Chừng độ vào xuân duyên thắm tươi
Mãi miết đêm ngày cùng năm tháng
Xuân tàn đông tận biệt tăm hơi
Người ở nơi đâu dòng trong - đục
Neo đậu nơi nào giữa trùng khơi?
Còn có nhớ chăng làng quê nhỏ?
Mãnh vườn loang nắng lá thu rơi!